b29
2024-06-01 17:41:05 - Lượt xem: 531



b29

1. Khoảng sân rộng đã vãn người. Đêm thơ Nguyên tiêu kết thúc, tiếng ngâm thơ, hát quan họ, chầu văn… đã lắng xuống nhường chỗ cho ánh trăng và hương đêm thơm ngát, thênh thang. Anh vẫn ngồi lặng lẽ bên ghế đá phía ngoài công viên, dù ánh mắt cứ hướng về người phụ nữ ngồi một mình bên sân khấu trống không. Nàng hơi cúi đầu nhìn xuống mặt đất tràn ngập ánh trăng, nét mặt nàng trầm lặng, mái tóc cắt ngắn đến vành tai, và bộ áo lam mỏng manh trong làn gió đêm phảng phất. Anh cảm thấy mình nhìn rõ cả đôi chân nàng khẳng khiu và yếu ớt lọt thỏm trong đôi guốc mộc.b29